domain, domain name, premium domain name for sales

Wednesday, November 14, 2012

Vietnam Coffee fact sheet

Số liệu ngành cà phê Việt Nam

Một số dữ liệu cơ bản về ngành cà phê Việt Nam: sản xuất, tiêu thụ, xuất nhập khẩu và giá cà phê.

Các bạn có thể download về từ đây: VIETNAM COFFEE


-------
Lâu rồi mới quay lại blog. Năm cuối sinh viên thật sự bận rộn. Lại chuyện ra trường, nghề nghiệp… trong điều kiện kinh tế khó khăn này, mọi thứ đôi khi thật mệt mỏi.
Không biết liệu có thường xuyên mở cửa mái nhà nhỏ này. Hiểu biết thì hạn chế, kiến thức cần học hỏi lại vô tận, mênh mông. Cố gắng vậy. May là đam mê luôn còn.
… Hà Nội cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều. Cái se lạnh len lỏi vào căn gác nhỏ. Tách cà phê ấm nóng. Điệu nhạc của khúc giao mùa đang vang lên bốn bề…

Pepper Vietnam fact sheet

Số liệu ngành hồ tiêu Việt Nam

Một số dữ liệu cơ bản về ngành hồ tiêu Việt Nam: sản xuất, tiêu thụ, xuất nhập khẩu và giá hồ tiêu.
Các bạn có thể download về từ đây: PEPPER VIETNAM

Giá hạt tiêu thế giới quay đầu giảm mạnh

Số liệu được thu thập, chọn lọc và tính toán từ nhiều nguồn đáng tin cậy, tác giả không chịu trách nhiệm về độ chính xác nếu số liệu được trích dẫn. Nhớ ghi rõ nguồn chia sẻ :D

Thursday, March 8, 2012

Useful skills for Students

Dưới đây là những đường Link dẫn tới một vài bài viết hữu ích liên quan đến một số kỹ năng làm nghiên cứu khoa học cho sinh viên.
Cảm ơn các tác giả (GS. Nguyễn Văn Tuấn và TS. Lê Hồng Giang) đã chia sẻ những kỹ năng quý giá này:
---
Chiến lược viết bài báo khoa học rõ ràng: Link (1), (2), (3)
Cách trình bày tốt trong hội nghị: Link
Kỹ năng tìm dữ liệu Kinh tế: Link

Wednesday, February 22, 2012

Playboy và Paul Krugman


Theo: NVP Blog

Tạp chí Playboy thì có lẽ ai cũng từng nghe danh, dù chỉ xem một hai hình “mát mẻ” cắt ra từ thuở nào. Paul Krugman là nhân vật nổi tiếng nhưng ở hướng hoàn toàn khác, ông là nhà kinh tế đoạt giải Nobel năm 2008 và là cây bút bình luận ăn khách của tờ New York Times. Vậy mà Playboy, tờ báo chuyên đăng hình các cô ăn mặc kiểu Eva lại đi phỏng vấn Paul Krugman về những vấn đề kinh tế của Mỹ và thế giới!

Thật ra, bởi hình ảnh trên Playboy bắt mắt quá nên nhiều người không biết chứ tờ tạp chí này vẫn đăng những tác phẩm rất nghiêm túc của những nhà văn tên tuổi, những bài phỏng vấn nhiều nhân vật “mũ cao, áo rộng”, kể cả Jimmy Carter lúc ông này ra tranh cử tổng thống Mỹ.
Tuy vậy, cách Playboy dẫn dắt câu chuyện và lối Paul Krugman trả lời một tờ báo không chuyên về kinh tế rất đáng để nghiên cứu, học hỏi. Tác giả bài phỏng vấn là Jonathan Tasini, cũng là một nhân vật đặc biệt, chuyên viết về các vấn đề lao động, kinh tế, từng ra tranh cử ghế Thượng nghị sĩ, từng làm chủ tịch Liên đoàn Nhà văn quốc gia. Từ nhiều giờ trò chuyện với Krugman ở nhiều địa điểm, Tasini mới viết lại thành bài phỏng vấn với văn phong cố ý đơn giản, dùng từ phổ thông, lập luận dễ hiểu để phù hợp với độc giả rất đa dạng của Playboy.

Chẳng hạn, mở đầu, người phỏng vấn “giả vờ” hỏi: “Dường như tháng nào cũng có người tranh cãi nhau chúng ta đang ở trong cơn suy thoái (recession) hay cuộc khủng hoảng (depression). Thế chúng ta đang suy thoái hay khủng hoảng? Hay là một thứ gì khác?
  
Hỏi như thế là để chẩn đoán tình hình thực tế của kinh tế Mỹ, chứ không phải nhằm đi vào thêm một cuộc tranh cãi khác về hai từ “suy thoái” (GDP sụt giảm hai quý liên tục hay thất nghiệp tăng 1,5% trong vòng 12 tháng) hay “khủng hoảng” (GDP giảm trên 10% hay suy thoái quá 3 năm). Cho nên Krugman trả lời, bất kể những loại định nghĩa nói trên, rằng suy thoái đã chính thức chấm dứt vào tháng 6-2009 lúc nhiều thứ như sản xuất công nghiệp, GDP bắt đầu hồi phục nhưng nước Mỹ vẫn đang ở trong tình trạng khủng hoảng. Lý do ông đưa ra cũng là những hình ảnh người đọc Playboy có thể kiểm chứng: đã bốn năm nay nước Mỹ chịu cảnh tỷ lệ thất nghiệp cao, khó kiếm việc làm, tính ra cứ 7 người thì có 1 người thất nghiệp, sinh viên giỏi mới ra trường không kiếm được việc làm...

Dễ thấy là sau phần này, cả người hỏi lẫn người trả lời ắt phải đi tới kết luận, dân Mỹ đang gánh chịu cảnh khổ mà lẽ ra không cần phải gánh nếu nhà làm chính sách chịu làm đúng theo bài bản. Bài bản đó, theo cách ví von dễ hiểu của Krugman, là giả thử có người ngoài hành tinh xuống tấn công nước Mỹ, dân Mỹ phải tập trung chống cự, thì chỉ trong vòng 18 tháng, nạn thất nghiệp sẽ biến mất. Chủ trương của Krugman là chính quyền đổ tiền vào các công trình hạ tầng để kích cầu việc làm, những việc còn lại tự chúng sẽ được giải quyết.

Cũng vì để phục vụ một loại độc giả đa dạng, người hỏi nhảy từ đề tài này sang đề tài khác miễn sao các câu hỏi cũng là thắc mắc của nhiều độc giả Playboy. Từ câu: “Có phải nước Mỹ đang trở thành một nền cộng hòa chuối?” (để nói về tình trạng bất bình đẳng trong thu nhập, sự bất lực của hệ thống chính trị khi đi tìm sự đồng thuận trong chính sách kinh tế…) đến câu “Thế còn vai trò của Wall Street?” (để nói về lòng tham, sự lừa dối của giới tài chính). Ở đây, Krugman cũng là bậc thầy dùng hình ảnh ví von để thuyết phục người đọc. Ông nói, tình hình cũng tương tự chuyện cá cược theo kiểu dân tài chính thuyết phục người dân, ngửa tôi ăn, còn sấp thì người khác thua nhé. Cách ví von đó xuất hiện khá thường xuyên, chẳng hạn, khi được hỏi về vai trò của phong trào “Chiếm lấy Phố Wall” vì nhiều người chê trách rằng phong trào này không có một thông điệp rõ ràng, Paul Krugman nói ngắn gọn, “Chiếm lấy Phố Wall” đã đóng đẹp vai trò của nó vì chúng ta không cần những bản đề xuất gồm 10 điểm, chúng ta cần có ai đó tuyên bố hoàng đế đang ở truồng!

Nổi tiếng là người tấn công Bush liên tục trên báo New York Times, ngày nay Krugman lại xoay qua tấn công Obama. Với Playboy, ông nhận xét thẳng: “Obama là loại người phò chính thống”. Tức là nếu loại bỏ phong cách nói chuyện rất hấp dẫn của Obama, nếu không bị chinh phục bởi logich hình thức của Obama, cái đọng lại là những quan điểm rất ôn hòa, cẩn trọng, theo lối khôn ngoan của một chính khách lão luyện. Đó là bởi Krugman cho rằng để thoát khỏi khủng hoảng, cần chi tiêu nhiều hơn nữa: “Chúng ta đang có những công nhân ngồi không, có kỹ năng và sẵn sàng làm việc, chúng ta có nhà máy đang để không”. Cho nên không cần kêu gọi thắt lưng buộc bụng, chia sẻ sự hy sinh một cách hình thức. Krugman chủ trương chuyện bất bình đẳng trong thu nhập, cứ để đó giải quyết sau, bây giờ là lúc kích cầu bằng mọi cách để thoát khủng hoảng trước đã.
 
Rõ ràng những vấn đề kinh tế phức tạp vẫn có thể diễn đạt bằng từ ngữ đơn giản, những khái niệm dắt dây như công đoàn, lương thưởng giám đốc, thuế má vẫn có thể giải thích bằng những minh họa ai cũng có thể nhận ra. Chẳng lạ gì nhiều người cho rằng Paul Krugman là một trí thức công khi ra sức làm cho công chúng hiểu điều ông tin vào và muốn nói ra. Còn người ta có nghe theo ông hay không lại là điều khác nữa. Ví dụ, đối với Hy Lạp, Ý, ông cho rằng các nước này phải in thật nhiều tiền để giải quyết vấn đề trong ngắn hạn cho nên sự tan vỡ của khối sử dụng đồng euro, những nước như Hy Lạp phải chia tay với đồng euro là có khả năng xảy ra.

Góc nhìn của Krugman làm người phỏng vấn cuối cùng phải thốt lên: “Chẳng lạ gì người ta gạt ông sang bên là loại người quá bi quan”. Dù sao tháng Ba này sẽ có nhiều người mua Playboy mà không ngại ngùng che giấu vì họ sẽ bảo, tôi mua để đọc bài phỏng vấn Paul Krugman!

Saturday, February 18, 2012

Tương lai của Kinh tế học



Peter Boettke có dẫn link đến tóm tắt của Martin Wolf về cuộc thảo luận bàn tròn giữa một nhóm các nhà kinh tế hàng đầu của một số trường phái kinh tế về tương lai của kinh tế học.Theo  Martin  thì trong panel có hai người được giải Nobel là  Peter Diamond từ MIT, Joe Stiglitz từ ĐH Columbia, và các guru khác như Robert Shiller từ ĐH Yale (trùm về kinh tế tài chính hành vi) và Brian Arthur từ the Santa Fe Institute (trùm về economic complexity theory). Có 10 điểm dược nhấn mạnh từ cuộc thảo luận như là những điểm cần theo đuổi trong thời gian tới. Tôi tạm dịch phác như sau:

1. Kinh tế học chính thống ngày càng mang bóng dáng của "giáo phái" (cult) hơn là khoa học.
2. Có nhiều cách tiếp cận kinh tế học. Điều này nhắc chúng ta nghĩ về các trường phái kinh tế học mới  xuất hiện như  Kinh tế học hành vi (behavior economics) hay Kinh tế học kết hợp tâm thần học  (neuroeconomics) ...
3. Việc xác định core disciplines cho kinh tế học là vấn đề gây tranh cãi. Có lẽ cần tìm cách hợp tác giữa các disciplines.
4. Con người không phải là rational calculating machine.
5. Yếu tố thời gian cần được tính đến trong nghiên cứu kinh tế.
6. Việc tính toán cho nền kinh tế tổng thể là bất khả.
7. Cần coi kinh tế học là khoa học về hiện tượng phức.
8. Lý thuyết thì cần abstract, nhưng khi bàn về policy thì cần cân nhắc đến nhiều thứ xung quanh.
9. Tuy các nhà kinh tế thường sai nhưng họ vẫn giúp non-economists hiểu các hiện tượng kinh tế tốt hơn.
10. Việc bác bỏ các nguyên lý cơ bản ủng hộ kinh tế thị trường là nguy hiểm. Các nhà kinh tế và làm chính sách dễ "dính" vào statism (chủ nghĩa nhà nước) nguy hiểm hơn.
-----
 Bonus: Bức ảnh dưới này cho thấy một cách tóm tắt các trường phái Kinh tế học và những nhà kinh tế đại diện tiêu biểu, xem sao nhé!




Tuesday, January 31, 2012

Eurozone Problems

Kinh tế gia Paul Krugman vừa có một bài quan trọng đề cập đến cuộc khủng hoảng tại khu vực đồng tiền chung châu Âu (Eurozone Crisis) với một số phân tích sơ lược. Đọc bài viết tại Link dưới:


Monday, January 30, 2012

Apple, the U.S vs China

Câu chuyện về nơi sản xuất iPhone. Vì sao Apple chọn Trung Quốc? LINK 1 và LINK 2.
Bài liên quan trên blog của TS. Lê Hồng Giang tại đây.
Bài khác liên quan đến Supply Chain: LINK 3 ; LINK 4

Tư bản

... a fun definition about the Capitalism :D

Saturday, January 14, 2012

Những con số khó hiểu

Những con số khó hiểu.
Từ chuyện lợi nhuận cao bất ngờ của 2 ngân hàng thương mại lớn cho tới khả năng năm vừa qua bình quân mỗi người dân Việt Nam đã chi gần 2,7 triệu đồng cho riêng Vnpt và Viettel.
Xem bài viết trên blog của nhà báo Nguyễn Vạn Phú: Những con số khó hiểu.


Thursday, January 12, 2012

Marx vẫn sai lầm?

Một bài viết có ích cho những sinh viên đã và đang theo học môn "Những nguyên lý cơ bản của Chủ nghĩa Marx-Lenin".
Bài viết đề cập đến tư tưởng về Kinh tế thị trường Tư bản chủ nghĩa của Marx: LINK.

Monday, January 2, 2012

Vietnam: Why Is The Economy Not Taking Off?

By Seema Joshi

Studies reveal that Vietnam is the only country among the Next Eleven (N-11) countries that has managed to maintain a growth comparable to that of China and India in the past five years. Though it is believed that the growth performance of Vietnam when compared with other economies in the region is the fastest, performing even better than Indonesia, Malaysia and India (Helen Qiao, Vietnam: the Next Asian Tiger in the Making?, 2008), there are still serious issues. What is stopping the Vietnamese economy from surging ahead?

Consider the following: Vietnam embarked on the path of liberalization by initiating Doi moi (renovation) in December 1986. The significant growth performance is noticeable from the average annual growth rates of GDP registered during the 1990s and the first nine years during of the next decade. The figures stood at 7.9 per cent (1990-2000) and 7.6 per cent (2000-2009) as per World Bank, World Development Indicators, 2011. However, the growth process in the Vietnamese economy slowed down in 2008 and 2009.

Vietnam

Vietnam

The economic growth registered over the past two decades has definitely led to a better performance of Vietnam’s economy on the social front too. The Human Development Report 2010 of UNDP had ranked Vietnam 113th out of 169 countries with an HDI value of value of 0.572. At this level, Vietnam’s position is higher than that of India (119), Pakistan (125) and Bangladesh (129). It is heartening to note that Vietnam has already attained 5 out of the 10 Millennium Development Goal targets.

The above facts and figures present a rosy picture of Vietnam’s socio-economic performance. However, there are several challenges which the economy will have to handle urgently. The first and foremost challenge at the present juncture is to combat inflation so as to ensure growth with stability in the economy. It was pointed out very clearly by the UN Country Team on 6 December 2011 in a Consultative Group Meeting (CGM) that, “With high inflation, ensuring macro-economic stability should indeed be a priority. So far, fiscal and monetary tightening has delivered initial results, but has also dampened GDP growth to 5.7 per cent in the first nine months of 2011. The present period of instability has persisted since November 2010, exposing Vietnam’s economy to a prolonged period of uncertainty.

Vietnam’s inflation rate, which stood at 18.62 per cent in the first 11 months of 2011, has been higher than any other ASEAN country for the past three years and is among the highest worldwide.” The obstacles on the path of development for a strong private sector need to be removed. The production structure needs to be upgraded from raw materials and labour intensive products to more advanced products. This in turn requires technology, knowledge and skills (Hakkala, 2007). Therefore, there is an urgent need in Vietnam to boost research and development expenditure which stood at just 0.19 per cent of GDP in 2000-2008.

The country will have to build its higher education system to align with the global economy. Vocational training and skill development require particular attention to ensure the employability of its educated people. The sustainability of growth depends on financial resources. Studies reveal that Vietnam has a fragile banking system with low financial deepening. There is an urgent need to reform the banking system and to develop the capital market.

Administrative reforms are also a must to make the government simple, monitored, accountable, responsive and transparent (i.e. ‘SMART’). Vietnam’s anti-corruption law was implemented in 2011. Vietnam has also made commitments in ratifying the UN Convention against Corruption (UNCAC). However, the pace of implementation is poor. The UN Team urged the government of Vietnam to focus on strengthening the roles and mandates of anti-corruption agencies, simplification of administrative procedures, cracking down on corruption and leakages, and greater participation of civil society organizations in development so as to improve accountability and transparency (CGM, 2011). Environmental protection measures, social security benefits and regulatory framework in various sectors need to be introduced at the earliest (Qiao, World Bank, 2008).

There is also a need for strengthening rural small and medium-sized enterprise (SME) development to make growth more inclusive. To make it a food secure nation measures need to be undertaken for increasing agricultural productivity at the provincial level, providing technical assistance and extension services to farmers, ensuring food safety and quality and also for making food affordable, accessible and available to all. Disparities in achievement noticeable between the Kinh majority and ethnic minority groups need to be reduced. In addition, waste management and green initiatives need to be put in place to make this human development sustainable and also to realize green growth.

From the foregoing, one can share the optimism of Qiao (2008): ‘Vietnam is the next Asian Tiger in the making’. However, there are several challenges (as mentioned above) which are arresting the development of the Vietnamese economy. There is a need to handle them through appropriate policies and reinforce the growth momentum of the past two decades. The potential of this economy will turn into actuality only when policies and programmes are accompanied by political commitment.

Seema Joshi
Visiting Professor, Indian Council for Cultural Relations (ICCR)

Popular Posts